phân tích bài thơ đất nước đoạn 2

Đề 01. Phân tích đoạn thơ sau trong bài Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm: "Khi ta lớn lên Đất Nước đã có rồi. Đất Nước có trong những cái "ngày xửa ngày xưa " mẹ thường hay kể. Đất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ăn. Đất Nước lớn lên khi dân Phân tích bài thơ đất nước của nguyễn khoa điềm đoạn 2 ta thấy, việc kết hợp giữa hai phương diện này đã mang đến cho bài thơ chất trữ tình và chất chính luận thấm nhuần cùng nhau. Mỗi khổ thơ nhỏ trong đoạn trích đều hướng đến lí giải, trả lời những câu Phân tích bài xích thơ non sông của nguyễn khoa điềm đoạn 2 giúp thấy hồ hết phân phát hiện tại lạ mắt mà lại gần cận của nhà thơ về hình ảnh đất nước. Bạn đang xem: Phân tích đất nước đoạn 2. Mở bài Giới thiệu người sáng tác, tác phẩm. Đất nước là đề Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn 2 Nếu như mở đầu Đất Nước, Nguyễn Khoa Điềm khơi nguồn cho tâm hồn người đọc tìm về cội nguồn, để lý giải sự hì . Breaking News Thân bài: Phân tích đoạn 2 bài thơ "Hai chữ nước nhà". Đoạn trích này tác giả đã mượn lời của nhà yêu nước Nguyễn phi Khanh nhắn nhủ đến con trai Nguyễn Trãi trước khi bị bắt sang Tàu đầy đủ và sâu sắc về mặt cảm xúc dễ để khai thác và biến nó như một Site De Rencontre Toulouse Sans Inscription. Trong dòng chảy văn học của Việt Nam, có muôn vàn nhà thơ, nhà văn và cùng có muôn vàn tác phẩm ở những chủ đề khác nhau. Thế nhưng luôn có một sợi dây vô hình sâu chuỗi tất cả thành một chuỗi thống nhất, thành một dòng chảy thống nhất đó chính là tình yêu quê hương đất nước. Điều đó được thể hiện rất rõ ở các tác phẩm, cho dù có viết về chủ đề gì, đề tài nào đi chăng nữa thì ở trong đó vẫn có một lỗi niềm sâu kiến dành cho quê hương đất Quan Bài Giảng Online Phân Tích Chi Tiết Bài Thơ Tây TiếnĐọc Thêm Khắc ghi tiếng “Đàn ghi ta của Lor-ca ” với sơ đồ tư duyVà Nguyễn Khoa Điềm cũng vậy, các tác phẩm ông nói lên tình yêu đất nước nồng cháy trong những năm tháng chiến tranh và cũng nhờ như vậy mà trong ông có một quan niệm rất khác về đất nước. Quan niệm đó được thể hiện ở trong đoạn trích Đất Nước trích trong tập thơ Mặt đường khát Nước được tác giả cảm nhận từ những gì gần gũi, bình dị trong cuộc sống hằng ngày, sau đó mở rộng ra với Thời gian đằng đẵng – Không gian mênh mông trong những truyền thuyết về thời dựng nước. Cuối cùng, cảm nhận của nhà thơ hướng vào sự hiện diện của Đất Nước trong mỗi con người; từ đó nhắc nhở trách nhiệm của mỗi công dân đối với Đất với các nhà thơ trước, khi viết về đất nước thường dùng những hình ảnh kì vĩ, mĩ lệ, mang tính biểu tượng, Nguyễn Khoa Điềm đã chọn cách thể hiện rất tự nhiên và bình dịKhi ta lớn tên Đất Nước đã có rồiĐất Nước có trong những cái “ngày xửa ngày xưa…”mẹ thường hay kểĐất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ănĐất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặcTóc mẹ thì bới sau đầuCha mẹ thương nhau bằng gừng cay muối mặnCái kèo, cái cột thành tênHạt gạo phải một nắng hai sương xay, giã, giần, sàngĐất Nước có từ ngày đó…Trong đoạn thơ này, Nguyễn Khoa Điềm bày tỏ cảm xúc và suy tưởng của mình về Đất Nước dưới hình thức trò chuyện tâm tình, tạo ra một cảm giác gần gũi, thân thiết. Nhà thơ lấy chất liệu từ văn hóa dân gian, từ ca dao, tục ngữ, từ đời sống quen thuộc hằng ngày. Bởi vậy nên không gian nghệ thuật được mở rộng ra nhiều chiều và hình tượng thơ trở nên trữ tình, bay Nước ở ngay trong cuộc sống của mỗi gia đình, từ lời kể chuyện ngày xửa ngày xưa của mẹ, từ các phong tục tập quán có từ lâu đời Miếng trầu bây giờ bà ăn, Tóc mẹ thì bới sau đầu. Đất Nước có từ khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặc. Đất Nước hình thành từ tình nghĩa vợ chồng thủy chung, Cha mẹ thương nhau bằng gừng cay muối mặn, từ quá trình lao động bền bỉ của dân tộc; từ hình ảnh hạt gạo ta ăn hằng ngày thấm đẫm mồ hôi một nắng hai sương. Câu thơ Cái kèo cái cột thành tên diễn tả thời gian hơn là không gian. Phải bao năm tháng những vật dụng hằng ngày trong nhà mới có tên để gọi. Đấy cũng là quá trình sinh thành của Đất Nước từ không đến có, từ nhỏ hẹp tới lớn lao. Tất cả những điều đó làm cho khái niệm Đất Nước trở nên gần gũi, thân thiết đối với mỗi con thể coi đoạn thơ mở đầu là câu trả lời cho câu hỏi Đất Nước có tự bao giờ? Lịch sử lâu đời của đất nước Việt Nam được cắt nghĩa không phải bằng sự nối tiếp của các triều đại phong kiến hay các sự kiện lịch sử mà bằng những câu thơ gợi nhớ đến các truyền thống có từ xa xưa Trầu cau miếng trầu bây giờ bà ăn, Thánh Gióng dân mình biết trồng tre mà đánh giặc,… đến nền văn minh lúa nước sống Hồng cùng những phong tục, tập quán có từ lâu đời. Đó chính là Đất Nước được cảm nhận từ chiều sâu, từ bề dày của văn hóa và lịch câu thơ chính luận – trữ tình tiếp theo vẫn trả lời cho câu hỏi Đất Nước là gì ? Đó là sự cảm nhận về Đất Nước trong sự thống nhất, hài hòa giữa các phương diện địa lí và lịch sử, không gian và thời gian nhưng không dừng lại ở mức khái niệm mà nâng cao lên một tầng ý nghĩa sâu xa hơn. Hình tượng Đất Nước thiêng liêng được cảm nhận thông qua cách nhìn nhận, suy nghĩ của tuổi trẻ nên vừa cụ thể, vừa mới mẻ và hết sức táo bạoĐất là nơi anh đến trườngNước là nơi em tắmĐất Nước là nơi ta hò hẹnHình ảnh con đường đến trường, bến sống em tắm, nơi lứa đôi yêu nhau hò hẹn… gợi ra không gian cụ thể, thân quen, nhưng cũng không kém phần đẹp đẽ, thơ mộng. Đất Nước gắn bó anh và em, gắn bó mỗi con người với cuộc đời. Đất Nước là không gian sinh tồn của cả cộng đồng người Việt qua bao nhiêu thế hệ. Rộng lớn hơn nữa, Đất Nước là không gian mênh mông của núi sống, rừng biểnĐất Nước là nơi em đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầmĐất là nơi “con chim phượng hoàng bay về hòn núi bạc”Nước là nơi “con cá ngư ông móng nước biển khơi “Các câu thơ trên lấy ý từ những bài ca dao miền Bắc và những câu hò Bình Trị Thiên để mở ra một không gian lãng mạn, bay bổng của một tình yêu say đắm, thủy chung. Trong mắt của những người trẻ tuổi, Đất Nước là một không gian thơ mộng với bao kỉ niệm dịu ngọt của tình Nước còn được tác giả cảm nhận theo nhiều chiều không gian và thời gian, địa lí và lịch sửThời gian đằng đẵngKhông gian mênh mông,Đất Nước là nơi dân mình đoàn Nước tồn tại trong sâu thẳm của kí ức, từ thời nảy sinh huyền thoại về mối duyên kì ngộ giữa Lạc Long Quân và Âu CơĐất là nơi chim vềNước là nơi Rồng ởLạc Long Quân và Âu CơĐẻ ra đồng bào ta trong bọc Nước dã trải qua bốn nghìn năm lịch sử. Dân tộc ta dã xây dựng nên nhiều truyền thống và nét đẹp văn hóa Việt Nam. Hai tiếng đồng bào gợi tình cảm máu thịt và tinh thần đoàn kết nhất trí. Đất Nước mấy nghìn năm lịch sử được chuyển giao qua nhiều thế hệNhững ai đã khuấtNhững ai bây giờYêu nhau và sinh con đẻ cáiGánh vác phần người đi trước để lạiDặn dò con cháu chuyện mai sauHằng năm ăn đâu làm đâuCũng biết cúi đầu nhó ngày giỗ TổHuyền thoại Lạc Long Quân và Âu Cơ, truyền thuyết Hùng Vương và ngày giỗ Tổ… tất cả đều nói lên chiều sâu, bề dày lịch sử của đất nước Việt Nước còn được tác giả cảm nhận trong sự thống nhất giữa các phương diện văn hóa, truyền thống, phong tục, trong cái hằng ngày và cái vĩnh hằng, trong đời sống của mỗi cá nhân và cả cộng đồng, ở chiều rộng của không gian địa lí và chiều dài của thời gian lịch bỏ lỡ Tuyên Ngôn Độc Lập Soạn Văn Ngắn Gọn Bằng Sơ Đồ Tư Duy, Khắc Ghi Kiến ThứcĐến cuối phần một, cảm hứng thơ dẫn dắt tác giả đến sự chiêm nghiệm, suy ngẫm sâu sắc về Đất Nước Trong anh và em hôm nay – Đều có một phần Đất vậy, Đất Nước không phải là một khái niệm trừu tượng mà Đất Nước hiện diện cụ thể trong cuộc sống của mỗi con người. Sự sống mỗi cá nhân không phải chỉ là riêng của cá nhân mà còn là của Đất Nước, bởi mỗi cuộc đời đều được thừa hưởng những di sản văn hóa tinh thần và vật chất của dân tộc, của Nhân dân. Vì thế mỗi công dân phải có trách nhiệm gìn giữ, phát triển Đất Nước và truyền lại cho các thế hệ tiếp theoEm ơi em Đất Nước là máu xương của mìnhPhải biết gắn bó và san sẻPhải biết hóa thân cho dâng hình xứ sởLàm nên Đất Nước muôn đời…Sang phần thứ hai, từ những cảm nhận toàn diện về Đất Nước, mạch suy nghĩ của nhà thơ vươn tới một tư tưởng lớn Đất nước của Nhân dân và Nhân dân làm nên Đất Nước. Tư tưởng này quy tụ quan điểm về Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm, đồng thời góp phần hoàn thiện quan niệm về Đất Nước trong thơ ca Việt Nam hiện nhìn của tác giả về những thắng cảnh, về địa lí là một cách nhìn có chiều sâu nhân văn đồng thời là một phát hiện mới mẻ, thú vịNhững người vợ nhớ chồng còn góp cho Đất NướcNhững núi Vọng Phu Cặp vợ chồng yêu nhau góp nên hòn Trống MáiGót ngựa của Thánh Gióng đi qua còn trăm ao đầm để lạiChín mươi chín con voi góp mình dựng đất Tổ Hùng vươngNhững con rồng nằm im góp dòng sống xanh thẳmNgười học trò nghèo góp cho Đất Nước mình núi Bút, non NghiênCon cóc, con gà quê hương cùng góp cho Hạ Long thành thắng cảnhNhững người dân nào đã góp tên ông Đốc, Ông Trang, Bà Đen, Bà ĐiểmNhững cảnh quan thiên nhiên kì thú mang những tên gọi nôm na bình dị gắn liền với cuộc sống đời thường của nhân dân. Chúng chỉ trở thành thắng cảnh khi được tiếp nhận, cảm thụ qua tâm hồn nhân dân, qua lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc. Nếu không có những người vợ mỏi mòn đợi trông chồng qua các cuộc chiến tranh thì cũng không có tên gọi núi Vọng Phu. Cũng như nếu không có truyền thuyết Hùng Vương dựng nước thì cũng không thể có sự cảm nhận về vẻ đẹp hùng vĩ của vùng núi đồi trập trùng xung quanh đền Hùng, giống như chín mươi chín con voi quây quần chầu về đất quên Soạn Bài Sóng Bức Thư Tình Thầm LặngKhi nêu lên những địa danh từ Bắc vào Nam, tác giả có ý khẳng định Đất Nước là một khối thống nhất có truyền thống lịch sử, văn hóa lâu đời; con người Việt Nam sống thủy chung, tình nghĩa. Nhà thơ đã quy nạp hàng loạt hiện tượng cụ thể để đưa đến một ý nghĩa khái quát sâu sắcVà ở đâu trên khắp ruộng đồng gò bãiChẳng mang một dáng hình, một ao ước, một lối sống ông chaÔi Đất Nước sau bốn nghìn năm đi đâu ta cũng thấyNhững cuộc đời đã hóa núi sông ta. Nói về lịch sử bốn nghìn năm của đất nước, nhà thơ không nhắc lại các triều đại, các anh hùng nổi tiếng mà tập trung nhấn mạnh vai trò của những con người vô danhTrong bốn nghìn lớp người giống ta lứa tuổiHọ đã sống và chếtGiản dị và bình tâmKhông ai nhớ mặt đặt tênNhưng họ đã làm ra Đất đã làm ra Đất Nước bằng chính những công việc hằng ngày và trong suốt cuộc đời họNhưng họ đã làm ra Đất NướcHọ giữ và truyền cho ta hạt lúa ta trồngHọ chuyền lửa qua mỗi nhà, từ hòn than qua con cúiHọ truyền giọng điệu mình cho con tập nóiHọ gánh theo tên xã, tên làng trong mỗi chuyến di dânHọ đắp đập be bờ cho người sau trồng cây hái tráiCó ngoại xâm thì chống ngoại xâmCó nội thù thì vùng lên đánh bạiHọ đã gìn giữ và truyền lại cho các thế hệ sau mọi giá trị văn hóa, văn minh tỉnh thần và vật chất của đất nước, của dân tộc hạt lúa, ngọn lửa, tiếng nói, ngôn ngữ dân tộc, cả tên xã, tên làng và truyền thống chống thù trong giặc suy nghĩ sâu lắng dẫn đến tư tưởng cốt lõi, điểm hội tụ và cũng là điểm đỉnh của cảm xúc trữ tình ở cuối đoạn Đất Nước này là Đất Nước của Nhân dân. Khi thể hiện tư tưởng Đất Nước của Nhân dân, tác giả đã trở về với ngọn nguồn phong phú, đẹp đẽ của văn hóa, văn học dân gian mà tiêu biểu là ca dao, vẻ đẹp tinh thần của nhân dân, hơn đâu hết, có thể tìm thấy trong ca dao, dân ca, truyện cổ Đất Nước của Nhân dân, Đất Nước của ca dao, thần hiểu thêm Soạn Đất Nước – Nguyễn Khoa Điềm Hiểu từng “chân tơ kẽ tóc”Câu thơ hai vế song song là một cách định nghĩa về Đất Nước thật giản dị mà cũng thật độc đáo. Nền văn hóa của Đất Nước Việt Nam là nền văn hóa của Nhân dân, do Nhân dân sáng tạo nên. Trong nền văn hóa ấy, ca dao thần thoại luôn chứa đựng cả lịch sử, xã hội, văn hóa của Đất Nước, đặc biệt là đời sống tâm hồn của Nhân thơ đã vận dụng vốn ca dao, dân ca một cách sáng tạo không lặp lại nguyên văn mà chỉ sử dụng ý tứ và hình ảnh của ca dao, vẫn gợi nhớ đến ca dao nhưng lại trở thành một câu thơ, một ý thơ gắn bó trong mạch chung của toàn bài; để từ đó khẳng định con người Việt Nam say đắm trong tình yêuYêu em từ thuở trong nôi; quý trọng tình nghĩa Quý công cầm vàng những ngày lặn lội; nhưng cũng thật quyết liệt trong chiến đấu …trồng tre đợi ngày thành gậy – Đi trả thù mà không sợ dài lâu,…Thành công nghệ thuật của đoạn thơ này chính là sự vận dụng những yếu tố dân gian kết hợp với cách diễn đạt và tư duy hiện đại, tạo ra màu sắc thẩm mĩ vừa quen thuộc lại vừa mới mẻ. Chất liệu văn hóa, văn học dân gian được sử dụng tối đa đã tạo nên không khí, giọng điệu, không gian nghệ thuật riêng vừa có sự bình dị, gần gũi, hiện thực, lại vừa bay bổng, mơ mộng của ca dao, truyền thuyết nhưng lại mới mẻ qua cách cảm nhận và cách diễn đạt bằng hình thức thơ tự do. Có thể nói chất dân gian đã thấm sâu vào tư tưởng và cảm xúc của tác giả, tạo nên đặc điểm nghệ thuật độc đáo của đoạn thơ đoạn trích Đất Nước, chúng ta phần nào nhận thấy đặc điểm của phong cách thơ Nguyễn Khoa Điềm là sự kết hợp giữa chính luận với trữ tình, giữa suy tưởng với cảm xúc. Chất chính luận nằm trong ý đồ tư tưởng của tác giả là nhằm thức tỉnh tinh thần dân tộc của thế hệ trẻ thành thị miền Nam, để họ dứt khoát trong sự lựa chọn đứng về phía nhân dân và cách trữ tình không chỉ được biểu hiện ở những câu thơ bộc lộ trực tiếp tình cảm, cảm xúc của tác giả mà còn thấm vào trong cái nhìn, trong thái độ trân trọng, yêu quý đối với mỗi hình ảnh, chi tiết về Đất Nước gắn liền với Nhân dân được miêu tả và đề cập đến trong đoạn nhờ suy tưởng mà nhà thơ đã phát hiện được nhiều ý nghĩa mới mẻ và sâu sắc từ những điều quen thuộc những truyện cổ tích, câu ca dao, những địa danh, thắng cảnh của đất nước đều chứa đựng tâm sự, quan niệm, lối sống, cuộc đời và máu thịt của nhân thêm Soạn Bài Việt Bắc chưa bao giờ đơn giản như vậy với sơ đồ tư duyNhưng những suy nghĩ, phát hiện ấy không phải được nói lên bằng những mệnh đề khô khan, mà qua hình tượng thơ và những cảm xúc trữ tình. Trong đoạn thơ, sự triển khai cảm hứng của tác giả tuy phóng túng, đa dạng nhưng vẫn quy về điểm cốt lõi Đất Nước của Nhân dân. Bài thơ khơi dậy lòng yêu nước và tinh thần tự hào dân tộc, cùng trách nhiệm công dân trong mỗi chúng taPhân Tích Bài Thơ Đất NướcOriginally posted 2018-11-25 143531. Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn 2 Nếu như mở đầu Đất Nước, Nguyễn Khoa Điềm khơi nguồn cho tâm hồn người đọc tìm về cội nguồn, để lý giải sự hình thành Đất Nước thì đến đoạn thơ thứ 2, đôi mắt thơ của Nguyễn Khoa Điềm đặt hình ảnh Đất Nước trong chiều rộng của không gian địa lý, trong chiều dài của thời gian lịch sử và trong mối quan hệ gắn bó của mỗi cá nhân. “Đất là nơi anh đến trường Nước là nơi em tắm Đất Nước là nơi ta hò hẹn Đất Nước là nơi em đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầm Đất là nơi “con chim phượng hoàng bay về hòn núi bạc” Nước là nơi “con cá ngư ông móng nước biển khơi” Nguyễn Khoa Điềm tiếp tục cho thấy cách sử dụng từ, câu linh hoạt sáng tạo của mình khi ở đây, nhà thơ đã chiết tự hai từ Đất Nước để phân tích về linh hồn thẳm sâu bên trong nó. Đất là nơi anh đến trường, nước là nơi em tắm, nghĩa là hình ảnh đất nước hiện lên vô cùng gần gũi, gắn bó khăng khít với cuộc sống của con người. Xưa kia, viết về Đất Nước các nhà thơ thường gọi nó, họa nó bằng những hình ảnh lung linh hùng vĩ, nay Nguyễn Khoa Điềm gợi về đất nước còn là không gian tình tự, nơi gắn kết tình cảm, nơi khơi nguồn và là điểm tựa cho hạnh phúc lứa đôi. Là nơi gửi gắm nỗi nhớ thầm của người con gái, vậy nên vừa lớn lao mà cũng là mảnh kí ức gợi nhớ gợi thương cho tâm hồn bất cứ ai. Hai câu thơ tiếp, Đất Nước lại hiện ra trong những câu ca dao, tục ngữ, để thấy được Đất Nước không chỉ đánh thức ký ức tuổi thơ, mà còn đánh thức cả những miền kí ức văn hóa cộng đồng, nét đẹp dân gian truyền thống của cộng đồng. “Thời gian đằng đẵng Không gian mênh mông Đất Nước là nơi dân mình đoàn tụ Đất là nơi Chim về Nước là nơi Rồng ở Lạc Long Quân và Âu Cơ Đẻ ra đồng bào ta trong bọc trứng” Đất Nước là sự hun đúc, là sự kết thành giữa dòng chảy trôi bất tận của thời gian mênh mông, nhưng thời gian ở đây không phải thời gian vô tri, mà là thời gian của lịch sử của văn hóa. Nhắc lại truyền thuyết Lạc Long Quân Âu Cơ, nhắc về ký ức lịch sử văn hóa cộng đồng, và đồng thời cũng là một điểm tựa để gợi về nét đẹp văn hóa văn học dân gian của dân tộc. Đất Nước trong thời gian đằng đẵng, Đất Nước còn trường tồn bất tử trong không gian mênh mông, không gian hùng vĩ. Nhìn Đất Nước trong cả chiều dài thời gian, chiều rộng không gian, Đất Nước còn là sự kết nối những thế hệ đã qua và thế hệ kế tục “Những ai đã khuất Những ai bây giờ Yêu nhau và sinh con đẻ cái Gánh vác phần người đi trước để lại Dặn dò con cháu chuyện mai sau Hằng năm ăn đâu làm đâu Cũng biết cúi đầu nhớ ngày giỗ Tổ” Để tạo nên bề dày văn hóa, lịch sử của Đất Nước, chắc chắn là sự đắp bồi, tiếp nối của biết bao thế hệ cháu con đã ngã xuống, hy sinh vì độc lập dân tộc. Đất Nước sáng mãi trong tâm khảm mỗi người bởi sự hi sinh vĩ đại, lớn lao, bởi tinh thần dân tộc như ngọn lửa trao truyền bao thế hệ. Và vì thế, những người con dân tộc luôn nhắc mình đạo lí Uống nước nhớ nguồn truyền thống Hàng năm, đều nhớ ngày giỗ tổ. Tiếp tục mạch lập luận, nhà thơ nhìn Đất Nước trong cả mối quan hệ của mỗi cá nhân “Trong anh và em hôm nay Đều có một phần Đất Nước Khi hai đứa cầm tay Đất Nước trong chúng mình hài hòa nồng thắm Khi chúng ta cầm tay mọi người Đất nước vẹn tròn, to lớn Mai này con ta lớn lên Con sẽ mang đất nước đi xa Đến những tháng ngày mơ mộng”. Trong anh và em, trong mỗi chúng ta, đều thấm nhuần điệu hồn của Đất Nước. Đất nước vì thế là sự thống nhất giữa cái chung và cái riêng, giữa mỗi cá nhân với tất cả cộng đồng, giữa cái nhỏ bé và cái to lớn, giữa cái gần gũi mộc mạc và cái xa xôi lớn lao. Để từ đó, bắc cây cầu đến trái tim của người đọc, rằng Đất nước ở trong ta chứ không phải ở ngoài ta, và vì thế “Em ơi em Đất Nước là máu xương của mình Phải biết gắn bó san sẻ Phải biết hoá thân cho dáng hình xứ sở Làm nên Đất Nước muôn đời…” Viết về Đất Nước, đó là nguồn cảm hứng bất tận và trong mỗi thời kỳ lịch sử, các nhà thơ, nhà văn lại đằm vào nó điệu hồn của thời đại mình. Ở đây, Nguyễn Khoa Điềm viết Đất Nước với mong muốn thức tỉnh những người chiến sĩ tham gia vào cuộc kháng chiến của dân tộc, để soi sáng, dẫn đường cho họ, thế nhưng giọng thơ của ông không hề mang tính giáo điều mà chan chứa, đằm thắm những nghẹn ngào, như một lời gửi gắm chân thành, như một sự chuyển giao thế hệ. Khiến cho người đọc như phần nào thêm đồng cảm, thêm thấm thía về sự hòa quyện, gắn kết của Đất Nước trong tâm hồn mỗi người. Đất Nước là máu xương của mỗi người, vì nó được gây dựng và được giữ gìn bằng sự sống và tình yêu nước thiêng liêng của biết bao thế hệ đã ngã xuống, đã hi sinh. Và còn bởi, Đất Nước cho ta hình hài máu thịt, cho chúng ta cách sống và cách nghĩ, cho chúng ta điểm tựa truyền thống văn hóa, lịch sử – những yếu tố đó đã hun đúc nên vẻ đẹp và nét tâm hồn riêng của con người Việt Nam, trong đó có cả anh và em, có mỗi chúng ta. Nếu bất cứ một cá nhân nào tồn tại đều là sự đơn độc mà không có một cộng đồng để bám víu, để làm điểm tựa cho sự trưởng thành và dưỡng nuôi về văn hóa tinh thần, thì chẳng khác nào ta trở thành kẻ bơ vơ lạc lõng ư? Đó chính là ý nghĩa thẳm sâu nhất mà Đất Nước có sức ảnh hưởng đến mỗi chúng ta. Vì thế mỗi chúng ta đều phải có trách nhiệm hóa thân cho dáng hình xứ sở, đều phải gắn bó hinh sinh, vì đó cũng là sự tạo tác tinh thần của mỗi chúng ta. Đoạn thơ thứ hai đã thể hiện sự chiêm nghiệm sâu sắc của Nguyễn Khoa Điềm về hình ảnh Đất Nước. Do đó, nó không chỉ tạo nên sự đồng cảm trong tâm hồn người đọc mà còn tăng sức nặng bởi những triết lý, tư tưởng. Nhưng cái tài tình của Nguyễn Khoa Điềm là diễn đạt nó bằng cảm xúc nồng nàn, suy tư sâu lắng. Các bài viết liên quan Đăng bởi THPT Trịnh Hoài Đức Chuyên mục Lớp 12, Ngữ Văn 12 Nếu như mở đầu Đất Nước, Nguyễn Khoa Điềm khơi nguồn cho tâm hồn người đọc tìm về cội nguồn, để lý giải sự hình thành Đất Nước thì đến đoạn thơ thứ 2, đôi mắt thơ của Nguyễn Khoa Điềm đặt hình ảnh Đất Nước trong chiều rộng của không gian địa lý, trong chiều dài của thời gian lịch sử và trong mối quan hệ gắn bó của mỗi cá nhân. “Đất là nơi anh đến trường Nước là nơi em tắm Đất Nước là nơi ta hò hẹn Đất Nước là nơi em đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầm Đất là nơi “con chim phượng hoàng bay về hòn núi bạc” Nước là nơi “con cá ngư ông móng nước biển khơi” Nguyễn Khoa Điềm tiếp tục cho thấy cách sử dụng từ, câu linh hoạt sáng tạo của mình khi ở đây, nhà thơ đã chiết tự hai từ Đất Nước để phân tích về linh hồn thẳm sâu bên trong nó. Đất là nơi anh đến trường, nước là nơi em tắm, nghĩa là hình ảnh đất nước hiện lên vô cùng gần gũi, gắn bó khăng khít với cuộc sống của con người. Xưa kia, viết về Đất Nước các nhà thơ thường gọi nó, họa nó bằng những hình ảnh lung linh hùng vĩ, nay Nguyễn Khoa Điềm gợi về đất nước còn là không gian tình tự, nơi gắn kết tình cảm, nơi khơi nguồn và là điểm tựa cho hạnh phúc lứa đôi. Là nơi gửi gắm nỗi nhớ thầm của người con gái, vậy nên vừa lớn lao mà cũng là mảnh kí ức gợi nhớ gợi thương cho tâm hồn bất cứ ai. Hai câu thơ tiếp, Đất Nước lại hiện ra trong những câu ca dao, tục ngữ, để thấy được Đất Nước không chỉ đánh thức ký ức tuổi thơ, mà còn đánh thức cả những miền kí ức văn hóa cộng đồng, nét đẹp dân gian truyền thống của cộng đồng. “Thời gian đằng đẵng Không gian mênh mông Xem thêm Phân tích khổ thơ thứ 4 trong bài Tràng Giang Huy Cận Đất Nước là nơi dân mình đoàn tụ Đất là nơi Chim về Nước là nơi Rồng ở Lạc Long Quân và Âu Cơ Đẻ ra đồng bào ta trong bọc trứng” Đất Nước là sự hun đúc, là sự kết thành giữa dòng chảy trôi bất tận của thời gian mênh mông, nhưng thời gian ở đây không phải thời gian vô tri, mà là thời gian của lịch sử của văn hóa. Nhắc lại truyền thuyết Lạc Long Quân Âu Cơ, nhắc về ký ức lịch sử văn hóa cộng đồng, và đồng thời cũng là một điểm tựa để gợi về nét đẹp văn hóa văn học dân gian của dân tộc. Đất Nước trong thời gian đằng đẵng, Đất Nước còn trường tồn bất tử trong không gian mênh mông, không gian hùng vĩ. Nhìn Đất Nước trong cả chiều dài thời gian, chiều rộng không gian, Đất Nước còn là sự kết nối những thế hệ đã qua và thế hệ kế tục “Những ai đã khuất Những ai bây giờ Yêu nhau và sinh con đẻ cái Gánh vác phần người đi trước để lại Xem thêm Câu cá mùa thu Thu điếu – Ngữ văn 11 – HOC247 Dặn dò con cháu chuyện mai sau Hằng năm ăn đâu làm đâu Cũng biết cúi đầu nhớ ngày giỗ Tổ” Để tạo nên bề dày văn hóa, lịch sử của Đất Nước, chắc chắn là sự đắp bồi, tiếp nối của biết bao thế hệ cháu con đã ngã xuống, hy sinh vì độc lập dân tộc. Đất Nước sáng mãi trong tâm khảm mỗi người bởi sự hi sinh vĩ đại, lớn lao, bởi tinh thần dân tộc như ngọn lửa trao truyền bao thế hệ. Và vì thế, những người con dân tộc luôn nhắc mình đạo lí Uống nước nhớ nguồn truyền thống Hàng năm, đều nhớ ngày giỗ tổ. Tiếp tục mạch lập luận, nhà thơ nhìn Đất Nước trong cả mối quan hệ của mỗi cá nhân “Trong anh và em hôm nay Đều có một phần Đất Nước Khi hai đứa cầm tay Đất Nước trong chúng mình hài hòa nồng thắm Khi chúng ta cầm tay mọi người Đất nước vẹn tròn, to lớn Xem thêm Tả mẹ của em Mẹ em là công nhân – Bài văn tả mẹ lớp 5 Mai này con ta lớn lên Con sẽ mang đất nước đi xa Đến những tháng ngày mơ mộng”. Trong anh và em, trong mỗi chúng ta, đều thấm nhuần điệu hồn của Đất Nước. Đất nước vì thế là sự thống nhất giữa cái chung và cái riêng, giữa mỗi cá nhân với tất cả cộng đồng, giữa cái nhỏ bé và cái to lớn, giữa cái gần gũi mộc mạc và cái xa xôi lớn lao. Để từ đó, bắc cây cầu đến trái tim của người đọc, rằng Đất nước ở trong ta chứ không phải ở ngoài ta, và vì thế “Em ơi em Đất Nước là máu xương của mình Phải biết gắn bó san sẻ Phải biết hoá thân cho dáng hình xứ sở Làm nên Đất Nước muôn đời…” Viết về Đất Nước, đó là nguồn cảm hứng bất tận và trong mỗi thời kỳ lịch sử, các nhà thơ, nhà văn lại đằm vào nó điệu hồn của thời đại mình. Ở đây, Nguyễn Khoa Điềm viết Đất Nước với mong muốn thức tỉnh những người chiến sĩ tham gia vào cuộc kháng chiến của dân tộc, để soi sáng, dẫn đường cho họ, thế nhưng giọng thơ của ông không hề mang tính giáo điều mà chan chứa, đằm thắm những nghẹn ngào, như một lời gửi gắm chân thành, như một sự chuyển giao thế hệ. Khiến cho người đọc như phần nào thêm đồng cảm, thêm thấm thía về sự hòa quyện, gắn kết của Đất Nước trong tâm hồn mỗi người. Đất Nước là máu xương của mỗi người, vì nó được gây dựng và được giữ gìn bằng sự sống và tình yêu nước thiêng liêng của biết bao thế hệ đã ngã xuống, đã hi sinh. Và còn bởi, Đất Nước cho ta hình hài máu thịt, cho chúng ta cách sống và cách nghĩ, cho chúng ta điểm tựa truyền thống văn hóa, lịch sử – những yếu tố đó đã hun đúc nên vẻ đẹp và nét tâm hồn riêng của con người Việt Nam, trong đó có cả anh và em, có mỗi chúng ta. Nếu bất cứ một cá nhân nào tồn tại đều là sự đơn độc mà không có một cộng đồng để bám víu, để làm điểm tựa cho sự trưởng thành và dưỡng nuôi về văn hóa tinh thần, thì chẳng khác nào ta trở thành kẻ bơ vơ lạc lõng ư? Đó chính là ý nghĩa thẳm sâu nhất mà Đất Nước có sức ảnh hưởng đến mỗi chúng ta. Vì thế mỗi chúng ta đều phải có trách nhiệm hóa thân cho dáng hình xứ sở, đều phải gắn bó hinh sinh, vì đó cũng là sự tạo tác tinh thần của mỗi chúng ta. Đoạn thơ thứ hai đã thể hiện sự chiêm nghiệm sâu sắc của Nguyễn Khoa Điềm về hình ảnh Đất Nước. Do đó, nó không chỉ tạo nên sự đồng cảm trong tâm hồn người đọc mà còn tăng sức nặng bởi những triết lý, tư tưởng. Nhưng cái tài tình của Nguyễn Khoa Điềm là diễn đạt nó bằng cảm xúc nồng nàn, suy tư sâu lắng. Các bài viết liên quan Soạn bài Đất Nước – Nguyễn Khoa Điềm hay nhất Soạn bài Đất Nước – Nguyễn Khoa Điềm ngắn nhất Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn 2 hay nhất hay nhất Video về Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn 2 hay nhất Wiki về Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn 2 hay nhất Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn 2 hay nhất – Phân tích bài thơ Non sông đoạn 2 Nếu ở đầu Đất Nước, Nguyễn Khoa Điềm khơi gợi tâm hồn người đọc tìm về cội nguồn, lý giải sự tạo nên Đất Nước, thì ở khổ thơ thứ hai, con mắt thơ Nguyễn Khoa Điềm đặt hình ảnh Đất Nước vào chiều sâu. của ko gian địa lý, trong chiều dài thời kì lịch sử và trong các mối quan hệ mật thiết của mỗi tư nhân. “Đất là nơi bạn tới trường Nước là nơi tôi tắm Non sông là nơi chúng ta gặp nhau Non sông là nơi em đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ Đất là nơi “chim phượng hoàng bay về núi bạc”. Nước là nơi có “nanh vuốt của ngư phủ”. Nguyễn Khoa Điềm tiếp tục trình bày sự thông minh, sử dụng linh hoạt từ ngữ, câu văn lúc ở đây, thi sĩ đã trích hai chữ Non sông để phân tích tâm hồn sâu thẳm bên trong nó. Đất là nơi bạn tới trường, nước là nơi bạn tắm, điều đó có tức là hình ảnh quốc gia hiện lên vô cùng thân thiện, gắn bó với cuộc sống của con người. Trước đây, lúc viết về quốc gia, các thi sĩ thường gọi nó, tô vẽ nó bằng những hình ảnh lung linh hùng vĩ, thì nay Nguyễn Khoa Điềm gợi ý rằng quốc gia còn là ko gian của tình nghĩa, là nơi gắn bó tình cảm, là cội nguồn và nguồn cảm hứng. là điểm tựa cho hạnh phúc lứa đôi. Là nơi gửi gắm nỗi nhớ thầm kín của người con gái nên nó vừa tuyệt vời vừa là mảnh ghép gợi nhớ cho tâm hồn bất kỳ người nào. Ở hai câu thơ tiếp theo, Đất Nước tái tạo trong ca dao, tục ngữ, để thấy rằng Đất Nước ko chỉ đánh thức ký ức tuổi thơ, nhưng mà còn đánh thức ký ức văn hóa tập thể, những nét đẹp của con người. truyền thống tập thể. “Thời kì dài” Ko gian rộng lớn Non sông là nơi sum vầy của nhân dân ta Đất là nơi Chim tới Nước là nơi sinh sống của Rồng Lạc Long Quân và Âu Cơ Trải lòng đồng bào ta trong trứng nước “ Non sông là sự rèn giũa, là sự liên kết giữa dòng chảy vô tận của thời kì rộng lớn, nhưng thời kì ở đây ko phải là thời kì vô tri vô giác nhưng mà là thời kì của lịch sử văn hóa. Nhắc lại sự tích Lạc Long Quân Âu Cơ, gợi lại những kỉ niệm lịch sử, văn hoá của tập thể, đồng thời cũng là điểm tựa gợi lại những nét đẹp văn hoá dân gian của dân tộc. Đất Nước trong một thời kì dài, Đất Nước vẫn bất tử trong ko gian rộng lớn, ko gian hùng vĩ. Nhìn quốc gia theo cả chiều dài thời kì, chiều rộng ko gian, quốc gia còn là sợi dây kết nối thế hệ trước và thế hệ sau. “Những người đã chết Người nào hiện thời Yêu và có con Mang phần người đi trước để lại. Dạy cho con cháu của bạn về tương lai Ăn ở đâu hàng năm Họ cũng biết cúi đầu tưởng nhớ ngày giỗ tổ ”. Để tạo nên bề dày văn hóa, lịch sử của Non sông, kiên cố là sự tích tụ, tiếp nối của nhiều thế hệ con cháu đã ngã xuống, hy sinh vì độc lập dân tộc. Non sông sáng mãi trong trái tim mỗi người bởi sự hy sinh cao cả, vì ý thức dân tộc như ngọn lửa truyền qua bao thế hệ. Và vì thế, những người con dân tộc luôn tự nhắc nhở mình về đạo lý uống nước nhớ nguồn truyền thống Hằng năm nhớ tới ngày giỗ tổ tiên ông bà. Tiếp tục lập luận, thi sĩ nhìn Non sông trong mối quan hệ của mỗi tư nhân “Trong anh va em hom nay Mỗi người đều có một phần quốc gia Lúc hai bạn nắm tay nhau Non sông trong ta hài hòa ấm áp Lúc chúng ta nắm tay mọi người Non sông đầy đủ và rộng lớn Ngày mai con tôi lớn lên Tôi sẽ đưa quốc gia đi thật xa Tới những ngày mộng mơ. “ Trong bạn và tôi, trong mỗi chúng ta đều thấm đẫm hồn quê. Non sông vì thế là sự thống nhất giữa cái chung và cái riêng, giữa mỗi tư nhân với cả tập thể, giữa cái nhỏ và cái lớn, giữa cái thân thiện mộc mạc và cái xa vời vợi. Từ đó, xây dựng nhịp cầu tới trái tim người đọc, rằng Non sông ở trong ta, ko ở ngoài ta, và do đó “Hỡi ơi quốc gia là máu xương của ta Phải biết gắn bó với nhau Phải biết tô thắm hình hài quốc gia. Làm cho Đất Nước mãi mãi… ” Viết về quốc gia, đó là nguồn cảm hứng vô tận và trong mỗi thời đoạn lịch sử, các thi sĩ, nhà văn đã gửi gắm vào đó cái hồn của thời đại mình. Ở đây, Nguyễn Khoa Điềm viết Đất Nước với mong muốn thức tỉnh những người lính tham gia kháng chiến kiến ​​quốc, soi sáng, dìu dắt họ, nhưng giọng thơ của ông ko hề giáo điều. trào dâng, mến thương nghẹn ngào, như một lời nhắn nhủ thật tình, như một sự chuyển giao bao thế hệ. Nó khiến người đọc đồng cảm hơn, cảm nhận thâm thúy hơn về sự hòa quyện, gắn kết của quốc gia trong tâm hồn mỗi người. Tổ quốc là máu xương của mỗi người, được xây dựng và giữ gìn bằng chính sức sống và lòng yêu nước thiêng liêng của biết bao thế hệ đã ngã xuống, hy sinh. Và cũng bởi vì, Đất Nước cho ta máu thịt, cho ta cách sống, cách nghĩ, cho ta điểm tựa là truyền thống văn hoá, lịch sử – những yếu tố đó đã nung đúc nên vẻ đẹp và tâm hồn của chính ta. của những người Việt Nam, trong đó có bạn và tôi, mỗi chúng ta. Nếu tư nhân nào tồn tại đơn nhất, ko có tập thể để bấu víu, làm điểm tựa cho sự lớn lên và nuôi dưỡng văn hóa ý thức thì chẳng khác nào chúng ta trở thành ngu dốt. bạn thua? Đó chính là ý nghĩa thâm thúy nhất nhưng mà Non sông có tác động tới mỗi chúng ta. Vì vậy, mỗi chúng ta có trách nhiệm hóa thân thành hình quốc gia, phải xả thân hy sinh, vì đó cũng chính là sự thông minh ý thức của mỗi chúng ta. Khổ thơ thứ hai trình bày những suy ngẫm thâm thúy của Nguyễn Khoa Điềm về hình ảnh Đất Nước. Chính vì vậy, nó ko chỉ tạo được sự đồng cảm trong tâm hồn người đọc nhưng mà còn tăng thêm sức nặng của những triết lý, tư tưởng. Nhưng cái tài tình của Nguyễn Khoa Điềm là trình bày nó bằng những xúc cảm thiết tha và những suy tư sâu lắng. Những bài viết liên quan Đăng bởi Trường THCS Tiến Hoá Phân mục Văn lớp 12, Ngữ văn 12 [rule_{ruleNumber}] Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn hay nhất [rule_3_plain] Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn hay nhất Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn 2 Nếu như mở đầu Đất Nước, Nguyễn Khoa Điềm khơi nguồn cho tâm hồn người đọc tìm về cội nguồn, để lý giải sự tạo nên Đất Nước thì tới đoạn thơ thứ 2, đôi mắt thơ của Nguyễn Khoa Điềm đặt hình ảnh Đất Nước trong chiều rộng của ko gian địa lý, trong chiều dài của thời kì lịch sử và trong mối quan hệ gắn bó của mỗi tư nhân.“Đất là nơi anh tới trườngNước là nơi em tắmĐất Nước là nơi ta hò hứa hẹnĐất Nước là nơi em đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầmĐất là nơi “con chim phượng hoàng bay về hòn núi bạc” Nước là nơi “con cá ngư ông móng nước biển khơi” Nguyễn Khoa Điềm tiếp tục cho thấy cách sử dụng từ, câu linh hoạt thông minh của mình lúc ở đây, thi sĩ đã chiết tự hai từ Đất Nước để phân tích về vong linh thẳm sâu bên trong nó. Đất là nơi anh tới trường, nước là nơi em tắm, tức là hình ảnh quốc gia hiện lên vô cùng thân thiện, gắn bó mật thiết với cuộc sống của con người. Xưa kia, viết về Đất Nước các thi sĩ thường gọi nó, họa nó bằng những hình ảnh lung linh hùng vĩ, nay Nguyễn Khoa Điềm gợi về quốc gia còn là ko gian tự tình, nơi gắn kết tình cảm, nơi khơi nguồn và là điểm tựa cho hạnh phúc lứa đôi. Là nơi gửi gắm nỗi nhớ thầm của người con gái, vậy nên vừa lớn lao nhưng mà cũng là mảnh kí ức gợi nhớ gợi thương cho tâm hồn bất kỳ người nào. Hai câu thơ tiếp, Đất Nước lại xuất hiện trong những câu ca dao, tục ngữ, để thấy được Đất Nước ko chỉ đánh thức ký ức tuổi thơ, nhưng mà còn đánh thức cả những miền kí ức văn hóa tập thể, nét đẹp dân gian truyền thống của tập thể.“Thời kì đằng đẵngKo gian mênh môngĐất Nước là nơi dân mình sum vầyĐất là nơi Chim vềNước là nơi Rồng ởLạc Long Quân và Âu CơĐẻ ra đồng bào ta trong bọc trứng” Đất Nước là sự nung đúc, là sự kết thành giữa dòng chảy trôi vô tận của thời kì mênh mông, nhưng thời kì ở đây ko phải thời kì vô tri, nhưng mà là thời kì của lịch sử của văn hóa. Nhắc lại truyền thuyết Lạc Long Quân Âu Cơ, nhắc về ký ức lịch sử văn hóa tập thể, và đồng thời cũng là một điểm tựa để gợi về nét đẹp văn hóa văn học dân gian của dân tộc. Đất Nước trong thời kì đằng đẵng, Đất Nước còn trường tồn bất tử trong ko gian mênh mông, ko gian hùng vĩ. Nhìn Đất Nước trong cả chiều dài thời kì, chiều rộng ko gian, Đất Nước còn là sự kết nối những thế hệ đã qua và thế hệ kế tục“Những người nào đã khuấtNhững người nào hiện thờiYêu nhau và sinh con đẻ cáiGánh vác phần người đi trước để lạiDặn dò con cháu chuyện tương laiHằng năm ăn đâu làm đâuCũng biết cúi đầu nhớ ngày giỗ Tổ” Để tạo nên bề dày văn hóa, lịch sử của Đất Nước, kiên cố là sự đắp bồi, tiếp nối của biết bao thế hệ cháu con đã ngã xuống, hy sinh vì độc lập dân tộc. Đất Nước sáng mãi trong tâm tưởng mỗi người bởi sự hi sinh lớn lao, lớn lao, bởi ý thức dân tộc như ngọn lửa trao truyền bao thế hệ. Và vì thế, những người con dân tộc luôn nhắc mình đạo lí Uống nước nhớ nguồn truyền thống Hàng năm, đều nhớ ngày giỗ tổ. Tiếp tục mạch lập luận, thi sĩ nhìn Đất Nước trong cả mối quan hệ của mỗi tư nhân“Trong anh và em hôm nayĐều có một phần Đất NướcLúc hai đứa cầm tayĐất Nước trong chúng mình hài hòa nồng thắmLúc chúng ta cầm tay mọi ngườiNon sông vẹn tròn, to lớnMai này con ta lớn lênCon sẽ mang quốc gia đi xaTới những tháng ngày mộng mơ”. Trong anh và em, trong mỗi chúng ta, đều thấm nhuần điệu hồn của Đất Nước. Non sông vì thế là sự thống nhất giữa cái chung và cái riêng, giữa mỗi tư nhân với tất cả tập thể, giữa cái nhỏ nhỏ và cái to lớn, giữa cái thân thiện mộc mạc và cái xa xôi lớn lao. Để từ đó, bắc cây cầu tới trái tim của người đọc, rằng Non sông ở trong ta chứ ko phải ở ngoài ta, và vì thế“Em ơi em Đất Nước là máu xương của mìnhPhải biết gắn bó san sẻPhải biết hoá thân cho dáng hình xứ sởLàm nên Đất Nước muôn thuở…” Viết về Đất Nước, đó là nguồn cảm hứng vô tận và trong mỗi thời kỳ lịch sử, các thi sĩ, nhà văn lại đằm vào nó điệu hồn của thời đại mình. Ở đây, Nguyễn Khoa Điềm viết Đất Nước với mong muốn thức tỉnh những người chiến sĩ tham gia vào cuộc kháng chiến của dân tộc, để soi sáng, dẫn đường cho họ, thế nhưng giọng thơ của ông ko hề mang tính giáo điều nhưng mà ngập tràn, thắm thiết những nghẹn ngào, như một lời gửi gắm thật tình, như một sự chuyển giao thế hệ. Làm cho người đọc như phần nào thêm đồng cảm, thêm thấm thía về sự hòa quyện, gắn kết của Đất Nước trong tâm hồn mỗi người. Đất Nước là máu xương của mỗi người, vì nó được gây dựng và được giữ gìn bằng sự sống và tình yêu nước thiêng liêng của biết bao thế hệ đã ngã xuống, đã hi sinh. Và còn bởi, Đất Nước cho ta hình hài máu thịt, cho chúng ta cách sống và cách nghĩ, cho chúng ta điểm tựa truyền thống văn hóa, lịch sử – những yếu tố đó đã nung đúc nên vẻ đẹp và nét tâm hồn riêng của con người Việt Nam, trong đó có cả anh và em, có mỗi chúng ta. Nếu bất kỳ một tư nhân nào tồn tại đều là sự đơn độc nhưng mà ko có một tập thể để bám víu, để làm điểm tựa cho sự trưởng thành và dưỡng nuôi về văn hóa ý thức, thì chẳng khác nào ta trở thành kẻ chơ vơ lạc lõng ư? Đó chính là ý nghĩa thẳm sâu nhất nhưng mà Đất Nước có sức tác động tới mỗi chúng ta. Vì thế mỗi chúng ta đều phải có trách nhiệm hóa thân cho dáng hình xứ sở, đều phải gắn bó hinh sinh, vì đó cũng là sự tạo tác ý thức của mỗi chúng ta. Đoạn thơ thứ hai đã trình bày sự chiêm nghiệm thâm thúy của Nguyễn Khoa Điềm về hình ảnh Đất Nước. Do đó, nó ko chỉ tạo nên sự đồng cảm trong tâm hồn người đọc nhưng mà còn tăng sức nặng bởi những triết lý, tư tưởng. Nhưng cái tài tình của Nguyễn Khoa Điềm là diễn tả nó bằng xúc cảm nồng nàn, suy tư sâu bài viết liên quanĐăng bởi Trường THCS Tiến HoáPhân mục Lớp 12, Ngữ Văn 12 Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn hay nhất [rule_2_plain] Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn hay nhất [rule_2_plain] Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn hay nhất [rule_3_plain] Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn hay nhất Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn 2 Nếu như mở đầu Đất Nước, Nguyễn Khoa Điềm khơi nguồn cho tâm hồn người đọc tìm về cội nguồn, để lý giải sự tạo nên Đất Nước thì tới đoạn thơ thứ 2, đôi mắt thơ của Nguyễn Khoa Điềm đặt hình ảnh Đất Nước trong chiều rộng của ko gian địa lý, trong chiều dài của thời kì lịch sử và trong mối quan hệ gắn bó của mỗi tư nhân.“Đất là nơi anh tới trườngNước là nơi em tắmĐất Nước là nơi ta hò hứa hẹnĐất Nước là nơi em đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầmĐất là nơi “con chim phượng hoàng bay về hòn núi bạc” Nước là nơi “con cá ngư ông móng nước biển khơi” Nguyễn Khoa Điềm tiếp tục cho thấy cách sử dụng từ, câu linh hoạt thông minh của mình lúc ở đây, thi sĩ đã chiết tự hai từ Đất Nước để phân tích về vong linh thẳm sâu bên trong nó. Đất là nơi anh tới trường, nước là nơi em tắm, tức là hình ảnh quốc gia hiện lên vô cùng thân thiện, gắn bó mật thiết với cuộc sống của con người. Xưa kia, viết về Đất Nước các thi sĩ thường gọi nó, họa nó bằng những hình ảnh lung linh hùng vĩ, nay Nguyễn Khoa Điềm gợi về quốc gia còn là ko gian tự tình, nơi gắn kết tình cảm, nơi khơi nguồn và là điểm tựa cho hạnh phúc lứa đôi. Là nơi gửi gắm nỗi nhớ thầm của người con gái, vậy nên vừa lớn lao nhưng mà cũng là mảnh kí ức gợi nhớ gợi thương cho tâm hồn bất kỳ người nào. Hai câu thơ tiếp, Đất Nước lại xuất hiện trong những câu ca dao, tục ngữ, để thấy được Đất Nước ko chỉ đánh thức ký ức tuổi thơ, nhưng mà còn đánh thức cả những miền kí ức văn hóa tập thể, nét đẹp dân gian truyền thống của tập thể.“Thời kì đằng đẵngKo gian mênh môngĐất Nước là nơi dân mình sum vầyĐất là nơi Chim vềNước là nơi Rồng ởLạc Long Quân và Âu CơĐẻ ra đồng bào ta trong bọc trứng” Đất Nước là sự nung đúc, là sự kết thành giữa dòng chảy trôi vô tận của thời kì mênh mông, nhưng thời kì ở đây ko phải thời kì vô tri, nhưng mà là thời kì của lịch sử của văn hóa. Nhắc lại truyền thuyết Lạc Long Quân Âu Cơ, nhắc về ký ức lịch sử văn hóa tập thể, và đồng thời cũng là một điểm tựa để gợi về nét đẹp văn hóa văn học dân gian của dân tộc. Đất Nước trong thời kì đằng đẵng, Đất Nước còn trường tồn bất tử trong ko gian mênh mông, ko gian hùng vĩ. Nhìn Đất Nước trong cả chiều dài thời kì, chiều rộng ko gian, Đất Nước còn là sự kết nối những thế hệ đã qua và thế hệ kế tục“Những người nào đã khuấtNhững người nào hiện thờiYêu nhau và sinh con đẻ cáiGánh vác phần người đi trước để lạiDặn dò con cháu chuyện tương laiHằng năm ăn đâu làm đâuCũng biết cúi đầu nhớ ngày giỗ Tổ” Để tạo nên bề dày văn hóa, lịch sử của Đất Nước, kiên cố là sự đắp bồi, tiếp nối của biết bao thế hệ cháu con đã ngã xuống, hy sinh vì độc lập dân tộc. Đất Nước sáng mãi trong tâm tưởng mỗi người bởi sự hi sinh lớn lao, lớn lao, bởi ý thức dân tộc như ngọn lửa trao truyền bao thế hệ. Và vì thế, những người con dân tộc luôn nhắc mình đạo lí Uống nước nhớ nguồn truyền thống Hàng năm, đều nhớ ngày giỗ tổ. Tiếp tục mạch lập luận, thi sĩ nhìn Đất Nước trong cả mối quan hệ của mỗi tư nhân“Trong anh và em hôm nayĐều có một phần Đất NướcLúc hai đứa cầm tayĐất Nước trong chúng mình hài hòa nồng thắmLúc chúng ta cầm tay mọi ngườiNon sông vẹn tròn, to lớnMai này con ta lớn lênCon sẽ mang quốc gia đi xaTới những tháng ngày mộng mơ”. Trong anh và em, trong mỗi chúng ta, đều thấm nhuần điệu hồn của Đất Nước. Non sông vì thế là sự thống nhất giữa cái chung và cái riêng, giữa mỗi tư nhân với tất cả tập thể, giữa cái nhỏ nhỏ và cái to lớn, giữa cái thân thiện mộc mạc và cái xa xôi lớn lao. Để từ đó, bắc cây cầu tới trái tim của người đọc, rằng Non sông ở trong ta chứ ko phải ở ngoài ta, và vì thế“Em ơi em Đất Nước là máu xương của mìnhPhải biết gắn bó san sẻPhải biết hoá thân cho dáng hình xứ sởLàm nên Đất Nước muôn thuở…” Viết về Đất Nước, đó là nguồn cảm hứng vô tận và trong mỗi thời kỳ lịch sử, các thi sĩ, nhà văn lại đằm vào nó điệu hồn của thời đại mình. Ở đây, Nguyễn Khoa Điềm viết Đất Nước với mong muốn thức tỉnh những người chiến sĩ tham gia vào cuộc kháng chiến của dân tộc, để soi sáng, dẫn đường cho họ, thế nhưng giọng thơ của ông ko hề mang tính giáo điều nhưng mà ngập tràn, thắm thiết những nghẹn ngào, như một lời gửi gắm thật tình, như một sự chuyển giao thế hệ. Làm cho người đọc như phần nào thêm đồng cảm, thêm thấm thía về sự hòa quyện, gắn kết của Đất Nước trong tâm hồn mỗi người. Đất Nước là máu xương của mỗi người, vì nó được gây dựng và được giữ gìn bằng sự sống và tình yêu nước thiêng liêng của biết bao thế hệ đã ngã xuống, đã hi sinh. Và còn bởi, Đất Nước cho ta hình hài máu thịt, cho chúng ta cách sống và cách nghĩ, cho chúng ta điểm tựa truyền thống văn hóa, lịch sử – những yếu tố đó đã nung đúc nên vẻ đẹp và nét tâm hồn riêng của con người Việt Nam, trong đó có cả anh và em, có mỗi chúng ta. Nếu bất kỳ một tư nhân nào tồn tại đều là sự đơn độc nhưng mà ko có một tập thể để bám víu, để làm điểm tựa cho sự trưởng thành và dưỡng nuôi về văn hóa ý thức, thì chẳng khác nào ta trở thành kẻ chơ vơ lạc lõng ư? Đó chính là ý nghĩa thẳm sâu nhất nhưng mà Đất Nước có sức tác động tới mỗi chúng ta. Vì thế mỗi chúng ta đều phải có trách nhiệm hóa thân cho dáng hình xứ sở, đều phải gắn bó hinh sinh, vì đó cũng là sự tạo tác ý thức của mỗi chúng ta. Đoạn thơ thứ hai đã trình bày sự chiêm nghiệm thâm thúy của Nguyễn Khoa Điềm về hình ảnh Đất Nước. Do đó, nó ko chỉ tạo nên sự đồng cảm trong tâm hồn người đọc nhưng mà còn tăng sức nặng bởi những triết lý, tư tưởng. Nhưng cái tài tình của Nguyễn Khoa Điềm là diễn tả nó bằng xúc cảm nồng nàn, suy tư sâu bài viết liên quanĐăng bởi Trường THCS Tiến HoáPhân mục Lớp 12, Ngữ Văn 12 Bạn thấy bài viết Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn 2hay nhất có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn 2hay nhất bên dưới để Trường THCS Tiến Hoá Nghĩacó thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website của Trường THCS Tiến Hoá Nhớ để nguồn Phân tích bài thơ Đất Nước đoạn 2hay nhất của website

phân tích bài thơ đất nước đoạn 2